Trong một bước đi chiến lược gây chấn động làng thời trang, Christian Dior Couture vừa xác nhận Jonathan Anderson sẽ đảm nhiệm vị trí Giám đốc Sáng tạo cho cả dòng thời trang nam, nữ và Thời trang Cao cấp (Haute Couture) của hãng. Đây là lần đầu tiên kể từ thời Christian Dior, thương hiệu này hợp nhất ba mảng thiết kế dưới một bàn tay nghệ sĩ duy nhất. Quyết định này được xem là một "canh bạc" lớn của Dior nhằm tái định hình hình ảnh và duy trì vị thế dẫn đầu trong bối cảnh thị trường xa xỉ toàn cầu đang có dấu hiệu chững lại.
Thị trường xa xỉ: Thách thức và cơ hội cho Dior
Sau giai đoạn tăng trưởng "thần tốc" từ 2,2 tỷ euro năm 2017 lên tới 9 tỷ euro năm 2023, thị trường xa xỉ toàn cầu đang có dấu hiệu bão hòa và chậm lại. Người tiêu dùng ngày càng đòi hỏi sự độc đáo, cá tính và giá trị trải nghiệm hơn là chỉ đơn thuần là biểu tượng thương hiệu. Điều này buộc các thương hiệu lớn như Dior phải chuyển mình.
Áp lực cạnh tranh ngày càng gay gắt từ các đối thủ như Gucci đang đổi mới, Chanel thay đổi lãnh đạo sáng tạo, hay Balenciaga cố gắng lấy lại niềm tin thị trường, tạo ra sức ép lớn lên Dior trong việc duy trì vị thế. Áp lực này không chỉ đến từ bên ngoài mà còn là yêu cầu nội tại trong việc định hình lại bản sắc để phù hợp với tốc độ thay đổi thẩm mỹ và thị hiếu tiêu dùng.
Tuy nhiên, khủng hoảng cũng chính là cơ hội. Khi thị trường đi ngang, những thương hiệu đủ dũng cảm để thay đổi và tái định nghĩa bản thân thường là những thương hiệu có thể tạo ra cú bật xa hơn về lâu dài. Việc trao toàn quyền cho Jonathan Anderson, một nhà thiết kế có khả năng nắm bắt xu hướng xã hội và làm mới ngôn ngữ thiết kế là một phần trong chiến lược này. Đây không chỉ là câu chuyện về thời trang, mà là sự tái thiết một hệ sinh thái sáng tạo, truyền thông và kinh doanh, nơi Dior không chỉ được nhắc đến như một biểu tượng lịch sử, mà còn là một thương hiệu của tương lai.
Jonathan Anderson: "Canh bạc" sáng tạo mang tính bước ngoặt
Việc Dior bổ nhiệm Jonathan Anderson nắm toàn quyền sáng tạo cho cả ba mảng thời trang nam, nữ và haute couture là một quyết định có tính bước ngoặt không chỉ đối với Dior, mà còn đối với cách ngành thời trang nhìn nhận vai trò của giám đốc sáng tạo trong thời đại mới. Giám đốc điều hành Dior Delphine Arnault chia sẻ: "Jonathan là lựa chọn hiển nhiên. Anh ấy là một trong những tài năng sáng tạo vĩ đại nhất của thế hệ thời trang hiện tại." Đây là sự kết hợp giữa rủi ro chiến lược và niềm tin tuyệt đối vào tài năng, một "canh bạc" mà nhà Arnault tin rằng xứng đáng đặt cược.
Nếu Loewe là "phòng thí nghiệm" nơi Jonathan có thể thử nghiệm bất cứ điều gì, từ các show diễn lấy cảm hứng điện ảnh, nghệ thuật thị giác, điêu khắc cơ thể cho đến việc làm sống lại tay nghề thủ công Tây Ban Nha, thì giờ đây, Dior là "cường quốc", nơi mọi bước đi sáng tạo đều được theo dõi sát sao, với kỳ vọng thương mại và văn hoá lớn hơn gấp nhiều lần. Tuy nhiên, chính sự tương phản này tạo ra sức hấp dẫn cho lần chuyển giao quyền lực tại Dior. Anderson giờ đây có cơ hội thử sức với một sân chơi lớn hơn, nơi những ý tưởng đậm chất cá nhân có thể định hình diện mạo cho một biểu tượng toàn cầu.
Việc Dior để một cá nhân duy nhất nắm cả ba mảng chủ lực là điều chưa từng có trong lịch sử thương hiệu và gần như chưa từng có tiền lệ trong ngành công nghiệp xa xỉ. Trước đó, chỉ những biểu tượng như Karl Lagerfeld mới từng "đa nhiệm" ở quy mô tương tự. Nhưng khác với thời đại Lagerfeld, nơi sáng tạo chủ yếu nằm ở sản phẩm, thời của Anderson đòi hỏi nhiều hơn: một giám đốc sáng tạo phải hiểu thị trường, chuyển đổi số, chiến lược nội dung, tính cộng đồng và văn hoá bản địa. Anderson không chỉ làm ra những thiết kế đẹp, anh cần thiết kế cả hành trình thương hiệu: từ runway đến mạng xã hội, từ trải nghiệm cửa hàng đến bộ sưu tập giới hạn.
Hồi sinh huyền thoại thời trang Pháp
Từ thời Christian Dior đặt nền móng với New Look năm 1947, Dior luôn được xem là biểu tượng đỉnh cao của thời trang Pháp: sang trọng, thanh lịch và đầy chất thơ. Tuy nhiên, trong bối cảnh thị trường xa xỉ ngày càng khốc liệt, nơi mọi thương hiệu đều không ngừng tái tạo để giữ được nhịp với gu thẩm mỹ thay đổi nhanh chóng của thế hệ mới, việc chỉ dựa vào hào quang di sản là không đủ. Dior, dù đang là một trong những thương hiệu lớn nhất ngành hàng xa xỉ – vẫn phải đối mặt với câu hỏi: làm thế nào để vừa bảo tồn tinh thần Pháp cổ điển, vừa tiếp tục đổi mới và hấp dẫn trong mắt thế hệ tiêu dùng toàn cầu mới?
Việc bổ nhiệm Jonathan Anderson là câu trả lời đầy tham vọng cho câu hỏi ấy. Trong Anderson, Dior tìm thấy một nhà thiết kế có khả năng kết hợp giữa chiều sâu văn hoá và sức sáng tạo đương đại, người có thể làm sống lại tinh thần Dior, nhưng dưới một ngôn ngữ mới mẻ, gần gũi với các thế hệ trẻ đang kiến tạo xu hướng tiêu dùng. Bằng góc nhìn cá nhân mang tính thử nghiệm, đa chiều và tinh tế, Jonathan có thể làm mới những biểu tượng cổ điển như Bar Jacket, silhoutte chữ A, thành những tuyên ngôn hiện đại, giàu tính thời đại nhưng vẫn giữ được sự sang trọng cốt lõi. Điều này đặc biệt quan trọng khi khách hàng ngày nay không chỉ tìm kiếm một sản phẩm đẹp, mà còn muốn cảm nhận được câu chuyện, giá trị và cá tính bên trong thương hiệu.
Với khả năng điều phối đồng thời cả ba mảng chủ lực, thời trang nam, nữ và Haute Couture, Anderson mang đến một tầm nhìn toàn diện, giúp Dior định hình một hệ ngôn ngữ thiết kế nhất quán xuyên suốt. Điều này không chỉ nâng cao trải nghiệm thương hiệu, mà còn góp phần củng cố hệ sinh thái Dior: từ runway, cửa hàng, digital content đến sản phẩm bán lẻ, tất cả đều có cùng một hơi thở sáng tạo, hiện đại và dễ nhận diện.
Quan trọng hơn, Anderson là cầu nối chiến lược giữa di sản và tương lai. Anh có khả năng nói chuyện với thế hệ Z, những người tiêu dùng trẻ có nhận thức văn hóa sâu sắc, đòi hỏi thương hiệu phải minh bạch, có quan điểm, và giàu trải nghiệm. Đồng thời, anh vẫn đủ tinh tế để duy trì sự hấp dẫn với nhóm khách hàng truyền thống những người xem Dior là định nghĩa của sự tinh hoa.
Tái định vị Dior không phải là xoá bỏ quá khứ mà là dẫn dắt nó bước vào một chương mới. Và ở chương này, Jonathan Anderson chính là người đang viết tiếp huyền thoại thời trang Pháp, theo cách vừa tôn vinh di sản, vừa phản chiếu một thế giới đang thay đổi từng ngày.