Cho vay 8,75 tỷ không cần thế chấp: Thương vụ tưởng dại dột hóa ra mở lối thành siêu tỷ phú

Trong giới tài chính Trung Quốc, cái tên Lữ Hướng Dương đã trở thành một huyền thoại. Từ một quyết định đầu tư ngỡ dại dột vào một dự án pin non trẻ, ông đã xây dựng một đế chế trị giá hơn 9.000 tỷ NDT (khoảng 31,5 triệu tỷ đồng), trở thành một trong những siêu tỷ phú quyền lực nhất.

Sinh năm 1962 trong một gia đình nông dân ở An Huy, Lữ Hướng Dương không phải là học sinh xuất sắc. Năm 16 tuổi, ông bỏ học đi làm bất chấp sự phản đối của cha mẹ. Nhờ mối quan hệ, ông xin vào làm tại Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc chi nhánh tỉnh An Huy. Với sự chăm chỉ và năng lực vượt trội, ông thăng tiến nhanh chóng, trở thành giám đốc chi nhánh khi chưa đầy 30 tuổi.

Tuy nhiên, công việc ổn định này lại khiến ông cảm thấy ngột ngạt. Năm 1993, ông quyết định nghỉ việc và mang toàn bộ số tiền tích cóp được đến Quảng Đông khởi nghiệp. Khi gia đình ngăn cản, ông chỉ đáp: "Con muốn xem mình có thể đi xa đến đâu".

cho-vay-875-ty-khong-can-the-chap-thuong-vu-tuong-dai-dot-hoa-ra-mo-loi-thanh-sieu-ty-phu-1748180327.jpg

 

Những khoản đầu tư nhạy bén vào bất động sản tại Quảng Châu và Thâm Quyến đã nhanh chóng đưa ông lên hàng triệu phú.

Canh bạc lịch sử: 8,75 tỷ đồng cho BYD

Bước ngoặt làm thay đổi cả cuộc đời Lữ Hướng Dương đến vào năm 1995, khi người em họ Vương Truyền Phúc, lúc ấy chỉ là một kỹ sư nghèo, chật vật khởi nghiệp đến gõ cửa xin hỗ trợ. Dù trong tay Vương Truyền Phúc chưa có kế hoạch kinh doanh hoàn chỉnh, nhưng bằng niềm tin vào sự cần cù và kỹ thuật của em họ, Lữ Hướng Dương đã dốc gần như toàn bộ gia sản 2,5 triệu NDT (tương đương khoảng 8,75 tỷ đồng) để đầu tư vào dự án pin của Vương Truyền Phúc.

Ông hiểu rõ rủi ro của một dự án công nghệ non trẻ trong bối cảnh kỹ thuật sản xuất pin tại Trung Quốc khi đó còn lạc hậu và lệ thuộc vào công nghệ Nhật Bản. Thế nhưng, canh bạc 2,5 triệu tệ ấy lại chính là bước ngoặt lịch sử. BYD đã ra đời, bắt đầu hành trình tự chủ công nghệ pin, cắt giảm chi phí xuống còn 40% so với sản phẩm tương đương của Nhật. Nhờ đó, BYD không chỉ vượt qua khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997 mà còn đánh bại ông lớn Sanyo của Nhật Bản, vươn lên thành nhà sản xuất pin lớn thứ hai thế giới vào năm 2003.

Năm 2008 đánh dấu bước ngoặt lớn khi tập đoàn Berkshire Hathaway của Warren Buffett chi 230 triệu USD mua 10% cổ phần BYD. Khoản đầu tư này không chỉ mang lại lợi nhuận 30 lần sau 14 năm (2022) mà còn giúp BYD có được uy tín toàn cầu. Là cổ đông lớn, Lữ Hướng Dương luôn đứng sau hậu trường, để Vương Truyền Phúc điều hành.  “Chuyên môn thì phải để người có chuyên môn làm”, ông thường nói.

cho-vay-875-ty-khong-can-the-chap-thuong-vu-tuong-dai-dot-hoa-ra-mo-loi-thanh-sieu-ty-phu2-1748180314.jpg

 

Chưa dừng lại ở đó, BYD tiếp tục mở rộng sang lĩnh vực ô tô điện, một quyết định mang tính chiến lược khi Trung Quốc bắt đầu đẩy mạnh chuyển đổi sang năng lượng sạch. Tới năm 2021, BYD đã trở thành tượng đài trong ngành xe điện với vốn hóa gần 1.000 tỷ NDT (khoảng 3,5 triệu tỷ đồng), đưa giá trị cổ phần 8,36% của Lữ Hướng Dương lên hơn 1.000 tỷ NDT chỉ sau 2 năm, xếp thứ 25 trên bảng Hurun và trở thành người giàu nhất Quảng Châu.

Đế chế đa ngành và triết lý Buffett Trung Quốc

Không dừng lại ở BYD, từ năm 2005, Lữ Hướng Dương đã thành lập Tập đoàn Dung Tiệp (Rongjie Group), tiên phong đầu tư vào khai thác mỏ lithium  nguyên liệu cốt lõi cho pin xe điện. Thời điểm đó, nhiều người coi đây là quyết định ngược đời vì khai thác khó khăn và nhu cầu thấp nhưng ông tin chắc: “Tương lai thuộc về lithium”. Dù từng đối mặt với thua lỗ nặng nề, Rongjie Group đã hồi sinh mạnh mẽ vào năm 2021 nhờ cơn sốt lithium.

Ông tiếp tục mở rộng đầu tư sang y tế, giáo dục, tài chính và thậm chí là năng lượng vũ trụ. Hiện ông sở hữu 5 công ty niêm yết và hơn 400 công ty con, xây dựng một đế chế trị giá hơn 9.000 tỷ NDT (khoảng 31,5 triệu tỷ đồng).

Lữ Hướng Dương nổi tiếng là người cẩn trọng, luôn đi trước mười bước khi ra quyết định đầu tư. Triết lý của ông là:“Đầu tư không phải là bài toán chứng minh mà là bài toán phán đoán”. Niềm tin ấy đã giúp ông đưa ra một trong những quyết định dũng cảm mà không liều lĩnh nhất trong lịch sử đầu tư hiện đại Trung Quốc khi đưa 2,5 triệu NDT cho một người em họ chưa có gì trong tay ngoài khát vọng và ý chí, đổi lại là hàng trăm lần giá trị sau 26 năm.

Ông từng chia sẻ:  “Tôi không bao giờ mải mê đuổi theo từng đồng lợi nhuận nhỏ trong một ván bài. Điều then chốt là xác định đúng xu hướng và kiên trì theo đuổi nó đến cùng”. Trong giới tài chính, người ta bắt đầu gọi ông là Buffett Trung Quốc không chỉ vì giá trị tài sản, mà vì tầm nhìn dài hạn, khả năng nắm bắt xu thế và trên hết, lòng tin vào con người trong lúc quan trọng nhất.